
Nếu nhầm lẫn và cho rằng những gì có bản chất lệ thuộc là tự do, những gì không phải của mình là của mình, ta sẽ sống trong xiềng xích và thống khổ, sẽ đổ lỗi cho người khác và cả thần thánh nữa. Nhưng nếu biết rằng chỉ những gì đang có là của ta, những gì thuộc về người khác thực sự không phải của ta, thì không ai có thể ép buộc hoặc ngăn cản ta. Sẽ không tìm thấy ai để đổ lỗi hoặc buộc tội, ta sẽ không làm gì trái với ý muốn của mình, sẽ không có kẻ thù, không ai có thể làm hại, vì không có tổn thương nào tác động đến ta được.”
Nếu bị giam hãm, thì kỳ vọng vào những thứ bên ngoài sẽ khiến ta gặp rắc rối. Chẳng hạn ta hy vọng Tết đến sẽ được giải thoát. Và rồi Tết đến, sau đó Tết đi, ta vẫn bị giam như thế. Sau đó ta nói: “Mình sẽ được tự do vào dịp hè”. Và hè đến, rồi hè đi, sau đó lại đến Tết. Cuối cùng ta sẽ chết vì đau khổ và thất vọng.
Chỉ có thể kiên trì sống sót, dập tắt ham muốn và tập trung vào những gì kiểm soát được: đó là bản thân ta.