
– Anh, mỗi lần em nhớ bố thì có con cánh cam bay đậu vào vai áo. Họ nói người đã sang thế giới khác mà vẫn yêu thương người ở lại, thường nhập vào các con vật nhỏ, rồi quấn quít trở về.
Anh nhìn cô thật lâu…
– Anh không tin?
– Tin. Mà con cánh cam còn điều muốn nói.
– Nói gì cơ?
– Nó nhắc em… cân bằng sinh thái.
– Có liên quan à?
– Nếu loài vật tuyệt chủng thì bố sẽ nhập vào con gì? Chả lẽ vào cái tủ? Anh không muốn cái tủ… đậu lên vai em!