
“Con thích đi chơi điện tử với bố cơ!” – Nó nói.
Anh nghĩ rằng giáo dục con là phải biết thưởng phạt phân minh, muốn được thưởng thì phải xứng đáng.
Anh bảo: “Học giỏi đã thì mới được chơi cái đó”.
Nó học cũng bình thường, vì thế lúc đạt điểm cao, lúc lại thấp, vô hình chung không đạt mức giỏi của anh.
Đến khi nó lấy vợ ra ở riêng, còn lại một mình, anh mới nhớ là hình như chưa đi chơi điện tử với nó lần nào.
Giờ nó bận như bao ông bố khác.