
Tự nhiên luôn làm những điều hữu lý. Và không chỉ thế, chúng ta còn được ban tặng sức mạnh để đạt được nó. Vì thế ông trời hẳn có ý định riêng và luôn đặt ra những trở ngại và nghịch cảnh cho ta, giống như vận mệnh định trước, để ta sử dụng sức mạnh lý trí ấy biến đổi những chướng ngại vật thành nguyên liệu dùng cho mục đích của mình.
Nếu ta không có “đủ chiều cao” mà buộc phải chơi bóng rổ, ta bỏ cuộc ư? Ta sợ bị coi thường, cười nhạo và cho ngồi ngoài ư? Sai rồi. Có khi lời nguyền lại là phước lành. Sự nhỏ con cũng có lợi thế không lường được. Đó là tốc độ và sự nhanh nhẹn. Ta có thể cướp bóng từ những đối thủ cao lớn hơn, có khi đơn giản chỉ vì họ coi thường đối thủ.
Cách tiếp cận này có hữu ích cho ta không? Hãy nghĩ về những hạn chế mà ta vẫn đinh ninh là mình có. Rất có thể đó lại là những nguồn lực ẩn giấu mà ta không biết.