Người ta luôn nói nếu muốn có yên bình trong tâm hồn thì cố gắng làm mình bận ít việc thôi. Nhưng thế cũng chưa hẳn là tốt vì chúng ta vẫn phải làm những việc cần làm và những điều bắt buộc một người lý trí cần thực hiện cho xã hội. Bởi vì như thế, không những mang lại sự an tâm vì làm ít hơn mà nó còn mang lại kết quả tốt hơn.
Do một phần rất lớn những lời nói và hành động của chúng ta là không cần thiết, việc giảm thiểu sự thừa thãi sẽ mang lại sự nhàn nhã và yên bình. Ta không nên quên đặt câu hỏi vào mỗi thời điểm: “Việc này cần thiết hay không?”. Nhiệm vụ của ta là giảm bớt những việc không thiết thực đồng thời với cả những suy nghĩ thừa thãi nữa.
Ta không phải là thày tu. Ta không lui về ở ẩn trong các tu viện hay đền chùa miếu mạo. Ta có thể là một chính trị gia, doanh nhân, một quân binh hay nghệ sỹ. Ta ngẫm nghĩ về triết học trong sự bận rộn của cuộc sống đời thường. Để đạt được điều đó phải dứt khoát loại bỏ những thứ không thực chất ra khỏi cuộc đời mình.
Những thứ phù phiếm, lòng tham lam, tính vô kỷ luật và sự thiếu can đảm, những điều khiến ta không thể thẳng thừng từ chối, ta phải cắt bỏ, cắt bỏ và cắt bỏ!