
Thượng đế nhân từ đã cho loài người sinh mạng để tất cả được đủ sống chứ không phải để giàu sang. Mọi thứ cần thiết đã có sẵn rồi, cho nên nếu muốn giàu sang thì buộc phải thêm nhiều lao tâm khổ tứ.
Ta có thể kiếm được một tài sản khổng lồ mà vẫn thực hành khắc kỷ không?
Được chứ, mặc dù có nhiều tài sản nhưng ta sẽ thấy ta không cần đến nó. Ta không phụ thuộc vào nó và không nghiện nó, không sùng bái nó. Bởi vì dù con số trong tài khoản lớn đến đâu, vẫn luôn có những kẻ giàu hơn ta nhiều, những kẻ tiêu xài kinh khủng và luôn săn tìm lạc thú. Quan điểm này rất quan trọng để sống trong một xã hội chạy theo tiền bạc vật chất.
Đây là quan điểm thực dụng chứ không phải về đạo đức.
Ta có thể sống thoải mái mà không cần làm nô lệ cho sự sang chảnh. Đồng thời không cần phải bắt buộc mình tiếp tục làm việc, làm việc và làm việc, ngày càng xa rời học tập và suy ngẫm, chỉ để có nhiều tiền hơn, để mua những thứ không cần thiết. Không có luật nào nói rằng thành công về tài chính là phải sống vượt quá khả năng của mình. Xin hãy nhớ rằng con người vẫn có thể hạnh phúc với một sở hữu tối thiểu.