Bất cứ việc gì cần, có đức hạnh là có thể làm được một cách can đảm và nhanh chóng. Bất cứ ai cũng thấy đó là ngu ngốc khi một người thực hiện nhiệm vụ với tinh thần lười biếng và bất đắc dĩ, hoặc để thân xác đi về một hướng mà tâm trí theo một hướng khác, hoặc bị giằng kéo bởi những động lực quá khác biệt.
Nếu bạn bắt đầu làm việc gì đó và ngay lập tức cảm thấy lười biếng và khó chịu, trước tiên hãy đặt câu hỏi: Tại sao mình lại làm việc này? Nếu điều đó thực sự cần thiết, hãy tự vấn: Điều gì đằng sau sự miễn cưỡng của tôi? Sợ hãi? Tức giận? Mệt mỏi?
Đừng lên đường với hy vọng rằng ai đó sẽ đến giúp bạn thoát khỏi nhiệm vụ mà bạn không muốn làm. Hoặc ai đó sẽ đột nhiên giải thích tại sao những gì bạn đang làm lại quan trọng. Đừng trở thành người nói có bằng miệng nhưng nói không bằng hành động. Hãy nhớ “Chất lượng hơn số lượng. Một cú đưa bóng vào lưới tốt hơn nhiều so với chục cú sút lên trời.”