Press ESC to close

BẢNH BAO ĐI ĐỔ RÁC

Chúng ta không bao giờ biết chuyện gì sẽ xảy ra trong tương lai, dù chỉ là trong vòng vài phút hay vài tiếng nữa.

Nhưng rác thì cần phải đổ, nếu không sẽ mất vệ sinh trong nhà, nhất là khi thùng đã đầy. Vơi thì thôi.

Trong gần như tất cả hành động này diễn ra trên thế giới, chúng ta có thể thấy toàn cảnh một anh tóc bù xù, quần đùi xộc xệch với áo may ô loang lổ, xách một túi ni lông to, lê đôi dép tổ ong ra quẳng cái bịch vào chỗ (cấm) đổ rác.

Chúng ta nên nghĩ lại nhỉ?

Nghĩ lại không phải là không đổ rác, mà nên tươm tất một chút chứ?

Nhiều người làm lụng vất vả, sắm mãi mới được một bộ quần áo đẹp, cứ nghĩ để dành đến khi nào dự hội nghị hay đợi ngày hò hẹn thì mặc.

Cơ hội mất sạch cả.

Để tôi kể cho vài ví dụ (bịa đặt) về lợi ích của chuyện chuẩn bị này.

Ông giám đốc công ty cậu A, một hôm nhìn thấy cậu mặc com lê đi đổ rác liền nhận định: Cậu này không ngại việc nhỏ, việc bẩn, không sợ chê cười, đáng được trọng dụng!

Cậu B, nhờ trông như nam tài tử điện ảnh (nửa mùa) khi đi đổ rác mà lọt vào mắt xanh một cô nàng mơ mộng đang tìm một anh có chí tiến thủ, tư cách đàng hoàng đi đứng trong xã hội.

Còn cậu C, thôi tôi không kể nữa đâu, vì diện bộ quần áo ngủ, nghĩ rằng chỉ chạy chân đất ra quẳng một cái là xong rồi về (chính vì lôi thôi mới phải vội vàng). Nào ngờ tiếng phanh rít lên của cái xe lao ra từ chỗ nào chả biết… thế là xuất viện thì bộ cánh chả còn dịp mặc vì rộng quá…

Rõ ràng là, chúng ta chẳng biết mọi sự thế nào, có cái gì tốt nhất, thích nhất, vào lúc mình hài lòng nhất, thì mang ra mà dùng, mà hưởng, đừng để dành rồi chả biết có được sờ đến không, lãng phí vô cùng.

Đổ rác cũng cần phải chải đầu, mặc quần áo hàng hiệu là phẳng phiu, nhé!

*