Press ESC to close

VẪN NGẮT CẦU DAO

Singapore tự coi là một chấm đỏ trên bản đồ thế giới, vài triệu dân trên một hòn đảo, nơi có cảng hàng không với lượng khách bay ra bay vào khá lớn, giờ tiếp tục để cầu dao ở chế độ ngắt cho đến đầu tháng 6.

Với hơn 1 ngàn ca xác định nhiễm Covid-19 trong một ngày, nâng tổng số lên hơn 9 ngàn, thành phố sẽ tiếp tục hoang vắng trong gần tháng rưỡi nữa.

Thực ra mà nói, đa số ca mới phát hiện đều từ một cái ký túc xá dành cho công nhân lao động nước ngoài, một phần không thể thiếu của xứ sở này. Tuy nhiên, trong 1 tuần nay, mỗi ngày có khoảng 2 chục ca ở ngoài cộng đồng, ý là tiềm ẩn trong dân chúng rồi. Đó là lý do cầu dao không được đóng lên để mọi thứ lại nối mạch như cũ.

Bố mẹ và người lớn thì Work For Hell, thu nhập bị ảnh hưởng vài tháng, chỉ có trẻ con là không phải đến trường, tới đầu tháng 6 thì cũng là vào kỳ nghỉ hè 1 tháng nên chúng cũng vẫn bám lấy cái nhà thôi.

May nhất là các siêu thị vẫn đầy đủ hàng hóa thực phẩm, không ai tích trữ. Tuy có điều khá thú vị là chính phủ bắt đầu lo đến khoản dân đi chợ, nhất là chợ ướt (wet market). Xưa nghe nói VN có ý định cấm xe máy, ngày lẻ xe biển số lẻ cho đi, ngày chẵn thì đến lượt xe biển số chẵn. Tí nữa thì phương án siêu việt này được thực hiện. Ấy mà Singapore lại đánh giá cao ý tưởng đó và đem áp dụng: muốn đi chợ thì theo ngày, tùy theo số trên thẻ ID là chẵn hay lẻ! Bài học rút ra: Đừng bao giờ cười bất cứ một ý tưởng nào, nhất là từ các bộ óc lãnh đạo hồng phúc xã hội.

Ở nhà nhiều ai cũng thành “triết ra”. Nghĩ mãi không ra cái gì để triết, định làm thơ nhưng Sing không phải cường quốc văn học. Thế nên viết mấy dòng như tin trên báo vậy thôi.

Mà, nếu có gì thanh bình nhất giờ này, không phải thâm sơn cùng cốc với chim muông hoa lá nữa, mà chính là giữa đô thị: “Vỉa hè cỏ dại”.