
Chúng ta cần thịt lợn làm thức ăn nên các trang trại sinh ra để đảm bảo điều đó. Thiếu thịt lợn, dân chúng có thể nổi loạn, chính phủ sẽ hết sức lo lắng.
Lợn cũng là một loài vật, và thay vì kiếm ăn trong rừng với bao hiểm nguy rình rập thì bây giờ an toàn sung sướng trong chuồng, có thức ăn đầy đủ, có bệnh còn được con người chữa trị cho, an yên không để đâu cho hết.
Tất cả chỉ vì con người cần thực phẩm.
Mình đang đọc dở cuốn sách đang đọc, đến đoạn này nghĩ ra, mọi người đừng cười. Ở một thế giới các thần cao vạn trượng, cũng đông đúc và đói khát lắm. Nhưng họ không ăn thịt hay ăn cơm, mà họ chỉ ăn… linh hồn.
Vì thế, họ nuôi người trong một hành tinh nào đó không có lối thoát. Từ lúc con người sinh ra đến khi chết đi, các thần sẽ thu lượm linh hồn làm thực phẩm cho các bữa ăn của họ. Chúng ta chỉ là các vật nuôi được thả trong cái trại hình cầu bay trong vũ trụ gọi là “The Earth”. Thế thôi.
Giống thịt lợn, có những con không ăn được hoặc ăn không ngon, linh hồn cũng thế. Thần giới chỉ thích các linh hồn “thuần”, kiểu như “bảo gì làm nấy, cho gì lấy nấy, không thì ngồi đấy”. Loại này dễ ăn, họ bảo thế. Còn những linh hồn tự do, nổi loạn, sáng tạo, sâu sắc… thì họ nuốt không trôi.
Thế nên với cách nhìn này, đời người phải chăng có ý nghĩa khi linh hồn phát triển cao độ, chứ còn xác thịt thì rồi chả ai thèm, đến thần cũng chẳng muốn ăn, để tan thành bụi.
Không rõ con lợn rừng với con lợn trong chuồng, con nào sống có ý nghĩa hơn?
Mình viết để tán chuyện chơi, không có ý gì.