Press ESC to close

ĐẶC SẢN ẾCH

(Ảnh sưu tầm)

Thôi không cảnh báo về an toàn trên mạng nữa vậy, chuyển sang món đặc sản ếch.

Tôi là một con ếch khá béo, vì may mắn còn tồn tại đến giờ nên tự thấy phải có trách nhiệm với loài ếch. Xin kể ra đây chút chuyện để chúng ta tránh trở thành các món ăn khoái khẩu của loài người.

Chị bạn Ếch Ộp của tôi nhà khá giả, một lần đăng một tấm hình trong hang có một rổ muỗi hảo hạng. Ngay sau đó đi du lịch lại post một tấm cả nhà đang bơi ếch ở Sen rì-sọt. Biết hang ko có ai, hai thằng nhái bén liền đột nhập và khoắng sạch rỗ muỗi. Tiếc đứt ruột công sức bao ngày gom góp! Đó gọi là món Ếch luộc.

Chị Êch Uôm là chủ doanh nghiệp, có của ăn của để đầy hang. Chị hay khoe hình thằng Nòng Nọc, nhất là ảnh nó đang học trường mẫu giáo Bùn Non. Biết thế, bọn nhái bén liền đến trường bắt cóc Nòng Nọc và đòi chị 100 muỗi tiền chuộc. Có mẹ ếch nào nỡ bỏ con mà giữ muỗi chứ? Món Ếch nướng ra đời như thế.

Ếch xào xả ớt là kết quả của cô em gái Êch Xinh. Em tôi mới xin được việc làm tại công ty siêu quốc gia khai thác bùn, to nhất đầm lầy. Nó còn tham gia hội kín có tên là Đừng Ăn Ruồi. Một hôm nó đăng một tút thế này: “Tao ghét nhất bọn ăn ruồi, ruồi nó thông minh và không đốt ai, ăn muỗi cho lành. Lũ ăn ruồi thật ghê tởm!”. Ngay hôm sau liền mất việc. Hóa ra sếp Ếch Bự của nó rất mê ăn ruồi còn con bạn Ếch Tị của nó thì gửi ảnh chụp màn hình cho sếp.

Thằng Êch Xanh bạn tôi cũng ăn phải vố đau. Trước nó yêu một em ở tận cái đầm bên kia làng. Hai đứa quen qua mạng ếch-book. À uôm với nhau một thời gian nó bảo tao kết em Êch Hoa ấy, hiểu nhau lắm rồi, tâm hồn chia sẻ tương thông lắm rồi. Nó còn cho tôi xem ảnh Êch Hoa kia xinh như Ếch Mộng ngủ trong rừng. Tôi bảo photoshop đấy, nó đếch tin. Rồi cái gì đến phải đến, nó hẹn em kia ra gò mối, chỗ mấy con chẫu chuộc quây lại làm nhà nghỉ. Vào phòng, nó chỉ thấy một em cóc xù xì đang cởi trần. Chưa kịp định thần thì lão Cóc Tía ập vào chụp ảnh lia lịa, bắt nộp phạt. Thế là có món Ếch xáo măng…

Đang kể đến đây cô bạn Êch Hồng oạp oạp ngắt lời: Đấy toàn là bọn giàu có, nổi tiếng, yêu đương ngu ngơ… vì chúng là bọn ếch thượng lưu nên mới vào tầm ngắm, chứ như tớ đây ếch nhân dân, chả có gì, chỉ thích vui đùa ca hát, ăn ngủ bình thường thì có ai làm món gì đâu?

Thở dài, tôi đành ộp oạp đáp: Cậu quên vụ em Êch Nhí rồi à? Nó chỉ thích vui đùa thôi đấy. Giờ sao? Bọn Cóc Ủn lấy được profile trên mạng, biết nó hiền lành, ham vui nên tuyển nó vào công ty giải trí. Công việc là cứ ra chỗ công cộng lấy bùn vẽ vào mặt ếch qua đường. Mọi lần không sao, vui vẻ lắm, cứ như show truyền hình thực tế. Nhưng lần vừa rồi bọn đểu thay bùn bằng thuốc diệt bò sát, nên ông Êch Ương bị thiệt mạng. Giờ nó bị làm Gỏi ếch rồi còn gì?

Èo, sợ nhỉ… Thế phải làm sao?

Thôi, không muốn bị làm đặc sản thì có 2 cách: Một là không làm ếch nữa (cách này khó nha) và hai là đừng đăng cái gì về bản thân trên ếch-book.