
– Con người sợ nhỉ, như gã tổng thống điên, yêu con nhưng lại ném bom giết hại những đứa trẻ vô tội khác! Cô nói.
– Số đấy là kiệt tác rồi: đa nhân cách, rối loạn lưỡng cực… đủ cả! Thiên nhiên thì cũng có ngày và đêm luân phiên mà em.
– Đối lập kiểu ngày là người cha mẫu mực, đêm đến thành đồ tể mà cũng được nhỉ?
– Được chứ sao. Ta khéo cũng có phần như thế.
– Em thì không!
– Có! Ban sáng em ra lệnh lạnh băng, ban tối lại múa rất nóng bỏng!
– Chết này!