
Rất ít khi bạn thấy 4V. Thời nay sẽ không còn mấy ai làm thơ hay giãi bày vài cái ý nghĩ tầm phào.
Chẳng hạn họ nói con người giống nhau, kiểu đầu mình chân tay mồm ngang mũi dọc… Sinh đẻ là nhân bản? Nếu thế thì giống những cái chai. Có khác thì khác ở thứ sóng sánh bên trong mà nó chứa đựng: Vang hay Vodka? Dấm hay nước lã?
Nếu bạn không phiền với các triết lý 3 xu thì hãy chú ý đến dung dịch bên trong. Ở đây nội dung quyết định hình thức.
Thứ chất lỏng kia có thể bùng lên, đốt cháy mọi thứ. Có thể làm người ta lơ mơ cay đắng. Có thể để họ xúc miệng rửa tay, hay đơn giản chỉ đổ ra đất tưới cây nhạt toẹt, hoặc pha nước chấm cho chua.
Nói về say, tại sao có chai nhỏ có chai lại to thế? To thì tốt hơn chăng? Không đâu, kích thước không quan trọng. Lượng nhiều chưa chắc có tác dụng bởi còn do đối tượng. Đối tượng khủng thì tiêu thụ chai to gấp đôi cũng vẫn vẻ lạnh như tiền, rất phí. Trong khi nếu đúng người, thì một giọt trên môi là đủ mê ly, mặt đỏ hồng tươi đẹp vô cùng.
Nhưng đó là một nền công nghiệp sung sướng. Ở đó ai cũng giống ai. Và khâu cuối thì những cái chai đều ra chỗ tái chế như nhau, hoặc vỡ vụn.
Muốn cái chai có ý nghĩa nhiều năm sau thì phải thay đổi nội dung. Đổ đi dung dịch lỏng, thay vào đó một tờ giấy. Thả ra biển.
Thử hình dung khuôn mặt người vớt cái chai và mở tâm thư ra đọc.
“Đúng là một gã hâm ở thời đại lạc hậu. Giờ tiktik còn có người xem chứ texttext thì quê một cục”.
Dù bạn có viết cái gì đi nữa.
Vậy thì nội dung có quan trọng không, hay chúng ta cần nhãn mác đẹp xịn 18 hay 24 năm?
Vẫn cần nội dung bạn ạ.
Hắn xin đảm bảo, khi cái chai được mở nút thì kể cả đứa trẻ hay vị phụ lão cũng sẽ hân hoan nếu tờ giấy trong chai là…
Một tờ trái phiếu tập đoàn V hàng đầu thế giới. Hoặc hãng 4V. Đổi được một cái bánh mỳ còn hơn vạn lời vô nghĩa, phải không?