
Em hỏi anh nếu ta mà có thể
Giữa bông hoa và cái vít, chọn gì?
Cái vít bảo chẳng cần phải nghĩ suy
Làm hoa nở loang mùi thơm ngào ngạt
Màu tỏa sáng trong sắc trời mờ nhạt
Dù có rơi, tư thế vẫn yêu kiều…
Bông hoa nói cuộc sống ngắn bao nhiêu
Tôi rất muốn đứng thủy chung thẳng tắp
Mũ bóng loáng dù gió mưa bão táp
Tạo niềm tin vững chãi với cuộc đời…
Ừ chọn chi cũng có điểm tuyệt vời
Nhưng anh nghĩ mình còn hơn là thế
Đến khi đó, anh thà làm cái ghế
Em ngồi lên yên tâm ngắm hoa rơi.