

– Thật là ngu ngơ khi áp dụng uốn lượn mềm mại cho đàn ông hay một con đường sau khi giải tỏa. – Tôi nói.
Ở những năm cuối đời, thi sĩ Bùi Giáng có râu tóc bù xù ham chơi rong trên những vỉa hè của ồn ào đô thị đã làm một cặp câu lục bát vô cùng dịu dàng:
“Trăm năm còn lại những gì.
Ấy là khu vực nhu mì của em”.Nhiều người yêu thơ ông, bâng khuâng không biết Bùi tiên sinh gọi khu vực ấy là khu vực nào. Người mạnh dạn từng trải thì bảo là tay, người thơ mộng phóng khoáng thì bảo là tim, nhưng cũng có người tinh tế rụt dè thì cho đấy là tóc. Có lẽ hình như phải đấy là tóc thật. Bởi tóc là một trong vài ba bộ phận lãng mạn hiếm hoi mềm mại nhu mì vào loại nhất của cái đẹp phụ nữ. Tóc là đặc trưng nét đẹp của đương nhiên đỉnh cao: vừa trong sáng hiển lộ mong manh lại vừa huyển bí kín đáo thâm ẩn.
Vì thế, hầu hết những người đàn ông hoàn hảo, khi bâng quơ nhìn một phụ nữ nào đấy thì tất thảy đăm đắm chỉ nhìn vào tóc. Trong trường thiên phóng bút mỹ miều “Tóc chị Hoài”, nhà văn cầu kỳ Nguyễn Tuân được giải thưởng Hồ Chí Minh đợt một đã cao ngạo nhận xét: “Cái người nào mà trong suốt một đời người không được ngắm một mớ tóc cho tử tế, thì cái thẩm mỹ quan của người ấy còn lung lay lắm, chưa lấy gì là định”. (Tuyển tập Nguyễn Tuân – NXB Văn học – trang 242).
Tóc có vị trí thẩm mỹ độc đáo quan trọng như vậy là vì nó ở chỗ cao nhất của con người, trên cả đầu. Tóc tuy ở chỗ cao, nhưng khác hẳn với những thứ vớ vẩn cao đạo khác thường khăng khăng cứng nhắc xơ xác một kiểu, tóc luôn ung dung đa dạng đa cách tới vô biên nhiều kiểu. Tóc ngắn đã lắm kiểu lạ, tóc dài lại càng nhiều kiểu hoang mang quyến rũ. Tết này, buông xuôi này, búi này, cặp này. Xoăn tự nhiên cũng có mà thẳng tự nhiên cũng có. Hoặc hoành tráng phi dê bồng xù, hoặc mượt mà thong thả để lỏng. Hoặc trúc trắc đứt rồi lại nối, hoặc ngây thơ nũng nịu liền mạch. Trong văn học, phải hàng chục năm vất vả lắm mới mong cách tân thể loại. Ở nghệ thuật làm tóc, chuyện đổi mới là chuyện cơm bữa.
(Trích: Ám ảnh tóc – Nguyễn Việt Hà)
Tóc tím rất đẹp, mà tóc màu nào cũng đẹp. Hết rồi cái thời TV đen trắng, máy ảnh cũng chụp trắng đen. Bảng màu (color pattern) điện tử giờ toàn 32 nghìn màu, 16 triệu màu… không thể gọi tên đầy đủ. Vì thế thật là lãng phí khi không sử dụng hết chúng, phải không?
Trong các bạn của mình chỉ có một người chuyên làm tóc, thậm chí còn “Trao cho tóc niềm đam mê bất tận”. Vì thế chép và viết thêm những dòng này để tặng. Những lời nhắn nhủ để chị em thành kính, nâng niu mái tóc… là không cần thiết nữa.
Người ta cứ hay nói phải làm gì đó để cuộc sống thêm tươi đẹp. Khó thật. Nhưng chỉ cần giữ mái tóc mình óng mượt, màu sắc và sống động đã là cho đời chút ơn rồi.