Press ESC to close

HỆ TUẦN HOÀN

Hắn đã từng dạy học cho các cụ già.

Có rất nhiều cụ đăng ký. Con cái bận bịu cuộc sống nên gửi bố mẹ vào dịch vụ hoặc đơn giản là bỏ rơi, số khác thì cô độc, bạn đời lìa xa… Nói chung vô vàn lý do.

Lúc đầu hắn thắc mắc với ông hội trưởng thì ông bảo: cứ dạy đi!

Tất nhiên hắn dạy. Hoạt động này khác gì thiện nguyện. Hắn nghĩ tầm này học hành gì, các cụ vui là chính.

Nhưng mà học thật các bạn ạ.

Môn học, chẳng hạn như về điện thoại thông minh, xem ra cũng cần thiết, kiểu: làm thế nào với cuộc gọi không biết tên, tin nhắn trúng thưởng, gửi ảnh cho bạn bè cách nào v.v… Có sách hướng dẫn đàng hoàng nha.

Điều dễ nhận thấy là trí nhớ. Hôm nay hắn dạy điều A, nhắc đi nhắc lại mấy lần. Lúc sau hỏi các cụ điều A là gì thì ôi tao quên rồi. Nhắc lại lần nữa. Cuối giờ vui vui hỏi lại điều A ôi tớ lại không kịp nhớ… Thế mà giữa buổi còn hướng dẫn nhau như đúng rồi. Ông chỉ cho bà, bà chỉ cho cô, làm thế này này thế này cơ…

Và rồi cũng có kiểm tra viết nữa. Vẫn hỏi điều A điều B thôi. Hắn thấy có cụ lén mở sách ra chép, y như chúng ta quay cóp khi thi. Cũng bí mật nói nhau đáp án, chỉ khác là không dùng phao.

Hắn chợt nhận ra, cũng là dịp họ trở lại trẻ con như thuở nào, vui đấy chứ?

Nếu hắn là nhà nước của dân, do dân, vì dân, hắn sẽ mở các lớp giáo dục cao niên, để các cụ cắp sách đến trường.

Người già cô đơn buồn tẻ mong manh, thích nhớ chóng quên, dễ lừa khó gạt… cần được bảo vệ và củng cố kiến thức thời đại mới. Hắn họ sẽ vui hơn nhiều khi đọc tin tệ nạn hay xì căng đan ì xèo.

Rồi họ có hẹn hò, chat chit, ghen tuông hay bạo lực học đường thì cũng coi như hiệu ứng phụ. Cái đạt được là xã hội an lành, hạnh phúc cả cho những đứa con đứa cháu đã bỏ mặc các cụ.

Ông hội trưởng, sau một thời gian, rỉ tai hắn lý do mà hắn chỉ có cách gật đầu: “Cần nhất là máu lên não”.

Ừ yeah, mà máu lên chỗ khác cũng tốt. Hệ tuần hoàn cực kỳ quan trọng bạn nhỉ?