Giáo dục bằng hình ảnh số không còn là tương lai nữa mà nó là ngay bây giờ, ngay lúc này. Ngày càng tràn ngập.
– Ngắn vài giây có T*tok và những kẻ đồng lõa.
– Dài vài phút có Y*tube và các chiến hữu cùng hội cùng thuyền.
– Dài vài giờ có N*flix, phim bộ và các băng đảng đồng bọn.
Học rất nhanh, thạo nghề nhanh, biết mau chóng, quá tiện lợi, mọi lúc mọi nơi mọi lĩnh vực mọi nhu cầu. Đôi khi không cần tham gia trường lớp, các khóa ngắn hạn nữa mà vẫn giỏi. Nếu không phải vì các chứng chỉ với bằng cấp thì… các cơ sở giáo dục bỏ xó được rồi. Chỉ cần internet thôi.
Giải trí thì thôi rồi, muốn bao lâu có bấy lâu, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.
Khi các thế hệ đắm chìm và tận dụng chúng, có một thứ sẽ suy tàn và một thứ sẽ khan hiếm.
Suy tàn là trí tưởng tượng. Mọi thứ visual bày ra đẹp đẽ, thú vị, bất ngờ, hoành tráng, bài bản… thì cần gì nghĩ, cần gì nhắm mắt hình dung bất cứ cái gì? Và lúc đó con người tiếp thụ cảm nhận của những người khác, rung động vì thẩm mỹ của kẻ khác.
Khan hiếm là vẻ đẹp gốc. Mọi thứ ta thấy ta xem đều là diễn, là đóng vai, là thiết kế, là dàn dựng. Và chúng ta hoanh nghênh những thứ giả lập, thờ ơ với những cái thực chân. Thứ chân thực rồi đây sẽ phải trải qua hành trình vất vả mới tiếp cận được.
Thế giới sẽ phát triển làm sao khi cái cần thiết thì suy tàn và cái giá trị thì khan hiếm?
Chỉ có cách là cân bằng. Xem phim ảnh video clip vừa thôi. Quản lý thời gian vừa đủ. Đọc vừa phải, tưởng tượng xong thì like, hoặc like xong thì tưởng tượng, đừng để nó suy tàn và khan hiếm nhé.