
Trời xanh đây khéo là của chúng ta
Núi rừng kia chắc cũng của chúng ta
Nền văn minh nhân loại ngập tràn hàng hóa
Mọi thứ sắp trống trơn vì tranh giành và tàn phá
Trống vắng từ tâm hồn lan ra căn nhà
Lan ra những ngả đường hoang vu bát ngát
Lan ra những dòng sông đục ngầu mà chẳng thấy phù sa…
Cuối cùng chỉ còn lại mỗi bầu trời bao la!
———-
Đề nghị không gây chiến tranh, hạn chế khai thác tài nguyên, không xả thải, bớt mua sắm hàng hóa, trồng thêm cây, nuôi thêm cá, tập dưỡng sinh…
Quá nhiều đề nghị trống trải!
P/S: Thứ sáu, tức cảnh (sinh tình), đạo thơ (ngày xưa), (ra vẻ) bảo vệ môi trường.