
Thẳng thắn mà nói bàn về hạnh phúc là tự chuốc lấy thất bại. Khi một người nghĩ về điều đó, nghĩa là họ không thực sự hạnh phúc. Nhưng cũng chẳng sao, trái đất vẫn quay đều, đoàn người vẫn cứ đi, mình biết.
Tình cờ thấy câu “Happiness is homemade” mình gật gù đồng ý.
“Home-made” là một từ thú vị, có thể hiểu là “làm tại gia”, cũng có thể hiểu là “tự chế biến”. Mình nghiêng về nghĩa thứ hai vì “làm ở nhà” nghe gò bó, trong khi “tự chế biến” thì có vẻ sáng tạo hơn.
Nếu bạn nghĩ rằng những thứ được sản xuất hàng loạt như iPhone hay ô tô làm cho bạn hạnh phúc, xin hãy nghĩ lại.
Tất nhiên chúng ta không thể chế tạo mọi thứ. Nhiều vật dụng chúng ta phải nhờ người khác làm, mua hoặc lấy về dùng. Nhưng nếu bạn biết nướng bánh mì thì việc nào khiến bạn hạnh phúc hơn: mang tiền đi mua ở cửa hàng bánh của Pháp, hay tự xem Youtube rồi nướng lấy mà ăn?
Làm tại gia, không nghi ngờ gì nữa!
Thế với khả năng của mình, ta có thể tự làm được điều gì?
Nói thẳng ra là không làm được gì hết nếu không có thế giới xung quanh. Không có bột thì không có bánh, không có lò nướng cũng không có bánh, giống kiểu có lực lượng sản xuất nhưng không có nguyên liệu và công cụ sản xuất ấy.
Nhưng có một thứ mà ai cũng tự chế biến được vì là tài nguyên tự có. Nếu bạn chưa nghĩ ra thì mình xin nói luôn: “Tình Yêu”. Yêu – tuyệt đối không ai yêu giúp ta được và cũng không là sản phẩm của sản xuất công nghiệp. Ai không biết làm ra tình yêu thì cũng không biết đến hạnh phúc.
Yêu phải là you-made (đích thân bạn làm) chứ không phải people-made (người ta làm hộ). Lại càng không phải factory-made (làm ở nhà máy) hay hotel-made (làm ở khách sạn). Hạnh phúc đích thực mà làm ở nhà máy thì ồn ào quá, cái đầu không vui; mà làm ở khách sạn phải trả tiền thì lãng phí quá, cái ví không vui.
Làm tại gia, không nghi ngờ gì nữa!
*