Press ESC to close

ẢNH HƯỞNG KỲ LẠ

Ở tút trước mình nói về sự ra đời của điện thoại di động làm thay đổi cuộc sống loài người. Cầm một cái máy tính siêu nhỏ trên tay, ai cũng hoan hỉ, cắm cúi, đắm đuối với âm nhạc, phim ảnh, tin tức, trò chơi..

Lặn lội ngược lại quá khứ không xa mấy, chúng ta có thể bắt gặp một chiếc máy quay đĩa to kềnh với cái loa trông như một bông hoa loa kèn vĩ đại. Các bản nhạc phát ra từ đấy. Dòng người xếp hàng mua những tờ báo thơm mùi mực mới in. Tin tức về thời tiết về cuộc sống… đọc ra từ đấy. Những đợi chờ mong ngóng sau khi dán con tem trên phong bì, ở trong là một cánh thư giấy học trò mực tím… Tình cảm cũng sinh ra từ đấy.

Nhưng giờ tất cả những nỗi niềm kia đều thu gọn trên bàn tay, bỏ vừa vào túi áo gi lê.

Vấn đề là khả năng tiếp cận.

Những thứ ngày xưa quý giá, không phải ai cũng có được, hiện đã trở thành quá ư phổ biến trên điện thoại. Theo cách nhìn ấy, điện thoại thông minh đã làm giảm giá trị những thứ ít thông minh của ngày xưa. Tiếp cận với chúng giờ đây chỉ cần một ngón tay bấm.

Quan hệ giữa con người cũng chịu chung số phận. Khi găp gỡ, ở bên nhau gần một cánh tay ôm mà bỗng trở nên xa xôi, không bằng hội thoại với một người ở nơi kia cách hàng ngàn cây số.

Tại sao lại có ảnh hưởng kỳ lạ này?

Mình phải phì cười khi vào quán nhìn thấy tấm biển: “Ở đây không có wifi các anh chị đừng hỏi mật khẩu. Hãy giao tiếp như ngày xưa vẫn làm ở thập kỷ 70.”

Nói như thế không phải đổ lỗi cho điện thoại di động, bởi vì… bạn đọc được những dòng này là nhờ có một cái như thế trên tay của mình và rất có thể từ một cái tương tự trên tay của bạn.

Phật đã dạy rồi mà, ta không thể hạn chế ảnh hưởng lên con người nói chung mà chỉ có một cách là hạn chế chính mình. Cần phải ăn năn nếu cầm điện thoại đọc gì đó khi đang ngồi cùng bàn, nằm cùng giường với ai đó quanh ta.

(Viết để tự đặt chuông)

*