
Trăng đêm nay đẹp quá
Sáng như ngọn đèn đường
Treo một mình cô độc
Tòa nhà nhìn rất thương.
Ở bên trong đèn bật
Cửa kính lấp lánh màu
Mình tiện tay với xuống
Chẳng thấy ánh sáng đâu
Hóa ra là như vậy
Trăng là cục đá thường
Nhờ đèn từ chỗ khác
Mà tỏa sáng như gương
Tôi cũng gần như thế
Là con cá nhiều lời
Nhờ nước nguồn biển cả
Bỗng trở thành… biết bơi!
*