Trong quá khứ, mỗi một sản phẩm hàng hóa ra đời là một thành tựu. Con người phấn khởi chào đón bởi vì chúng là kết tinh của trí tuệ nhân loại, của cách mạng khoa học kỹ thuật, của năng lực sản xuất v.v… Nguyên nhân lớn nhất chính là hàng hóa đã “giải cứu” con người khỏi thiếu thốn, bất tiện… và chậm phát triển.
Ấy thế cho đến thời điểm này, nếu chúng ta bình tĩnh quan sát sẽ thấy hàng hóa giờ là đối tượng cần giải cứu, vì chúng quá ê hề, chúng được làm ra chỉ vì lợi nhuận mà không tính đến tổn hao với môi trường, với nguyên vật liệu và nhu cầu tiêu thụ.
Người ta gắng sức quảng cáo, không phải vì chúng ta mà vì họ. Cái ta cần thì ta hẳn tự biết, nhưng quảng cáo thậm chí còn cố tình chỉ ra những cái “có vẻ cần” hoặc cần vì những “nhu cầu không căn bản”, đẩy mạnh cái chủ nghĩa tiêu dùng đang hủy diệt trái đất này.
Đáng lẽ loài người cần được giải cứu, thế mà chúng ta căng mình ra để giải cứu cho những thứ được làm ra vì mục đích cục bộ, cá nhân.