Con người ấy mà, mặc định là phải làm việc để kiếm sống.
Nhưng nhờ vào đâu?
Dùng cơ bắp, anh ta sẽ thua xa một robot. Anh ta làm nhiều là mệt, là ốm, là nghỉ, là bệnh. Trong khi bọn kia mạnh hơn về lực và làm đến khi hết pin, hết dầu mỡ và khi khớp kim loại mòn vẹt!
Về đầu óc, robot tính nhanh và bài bản hơn, đúng quy trình, không lệch lạc, đầu ra rõ ràng, kết quả chính xác, từ thị trường chứng khoán đến các phòng thí nghiệm, từ quầy giao dịch giấy tờ đến các nhân viên vận chuyển.
Con người chỉ có nước là đi ăn mày. Hàng ngày ngồi lê trên phố chờ các robot đi qua bố thí cho vài đồng, để mua đồ ăn khỏi đói.
Trí khôn của ta ở đâu? Không thể cứ ngồi đó mà làm thơ, mà tự hào vì có cảm xúc, có tình yêu mà robot không có.
Con người chỉ có thể đua tranh với robot bằng cách chứng minh mình làm được việc cần làm, tạo ra các giá trị, không phải tạo ra tiền, để tránh phải ăn mày cái tương lai đáng ra mới mẻ, thú vị và hồi hộp dành cho mình.
Phải học các kỹ nghệ, kỹ thuật, kỹ năng, kỹ xảo… Học kỹ. Để đi qua phố, thỉnh thoảng quẳng cho mấy con robot đang chìa tay xin ở vỉa hè một cục pin thừa, chẳng hạn.