
Bây giờ là chỗ mặt trời còn thở
Lưỡi nhiệt dài khô cháy mỏm đồi cao
Ngày mai đó ngọn lửa thiêng lịm tắt
Lạnh lẽo về trên phố núi thưa sao…
Bây giờ là chỗ thảo nguyên còn thở
Uốn dòng quanh khe suối thả mượt mà
Nhẽ có lúc cành cao không mọc nữa
Trơ trọi vùng xơ xác cỏ, lau, hoa…
Bây giờ là chỗ trái tim còn thở
Nhỡ mai kia hồn đất đá hoang tàn
Tình có đến vướng vào nhau tha thiết
Cũng còn gì cho gió cuốn thu sang.