Press ESC to close

BÌNH THƯỜNG VÀ KHÁC THƯỜNG

Trẻ con thời nay nếu có được xem phim thì thường cha mẹ sẽ cố cho chúng thưởng thức dòng “viễn tưởng cổ đại”.

Đây không phải thể loại gì mới mà là do tôi bịa ra thay cho “cổ tích”. Bối cảnh xa xưa, vua chúa, thần linh và các phép màu… là quá ư xa vời. Thế kỷ này nếu có thì đúng là viễn tưởng mà?

Mục đích là giáo dục, vâng, giáo dục là mục đích. Nhưng khi xem phim, sẽ có lúc đứa trẻ tò mò đặt câu hỏi.

Chẳng hạn như có một cảnh quay đôi hài của công chúa nhón lên… Tất nhiên chúng ta biết đó là một cái hôn cho hoàng tử. Nhưng nó hỏi tại sao công chúa phải kiễng chân làm thế?

Nếu là một phụ huynh bình thường sẽ trả lời đơn giản, chính xác, gãy gọn: “Vì công chúa thấp hơn”. IQ đứa bé có triển vọng cao lên.

Phụ huynh khác thường sẽ không chỉ lý trí như thế, hẳn sẽ nói rằng vì công chúa yêu thích chàng trai, vì chàng thế này thế kia… Ít ra đứa trẻ sẽ phát triển EQ tốt hơn về sau này.

Nhưng chỉ có một số cực ít, thay vì trả lời như vừa rồi, sẽ giải thích tại sao loài ếch là bùa yểm của loài người khi nói đến những kẻ ngồi đáy giếng, tại sao ếch cao hơn nhờ uống sữa tươi nguyên chất, tại sao cô gái thua cá cược của ếch và chết vì tính tò mò… v.v…

Những phụ huynh ấy không kết thúc nhanh chóng cuộc hội thoại với con mình bằng câu trả lời đúng. Họ thật phi thường!

*