

Đã sang kỷ nguyên số thật rồi. Trước khi có internet, mỗi lần ở đâu có hội chợ là chúng ta phải lên đường. Bây giờ, họ toàn tổ chức ở các trang bán hàng trực tuyến. Vậy nên thế hệ chúng ta phải kéo nhau “lên mạng” để mua.
Xã hội ngả về vật chất nhiều quá, các nhà marketing đua nhau tung những khẩu hiệu “mua sắm để thư giãn”, “mua hàng là ủng hộ sản xuất”, “shopping hay là chết”… bla bla… Mục tiêu là lùa con người vào vòng quay kiếm tiền, tiêu tiền rồi lại kiếm nữa để tiêu… Đến mức bạn có thể sinh ra nhận thức rằng cuộc sống có tươi đẹp hay không, con người có thực sự “sống” hay không, được đo bằng những thứ đồ mình đang sở hữu.
Nhưng có nhiều món hàng thú vị. Ví dụ quảng cáo như trên hình mình đăng ở đây: một cái kinh thể thao được thiết kế kèm cả tai nghe không dây dùng công nghệ truyền âm bằng xương (bone conduction – đại để là rung động của âm thanh truyền qua xương sọ vào bên trong tai…).
Để đi đến quyết định “to buy or not to buy” thì phải trả lời vài câu hỏi: Bạn thấy có thật sự đẹp không? Bạn thấy có thật sự tiện dụng? Bạn thật sự có tiền chứ?… Và quan trọng nhất là “Bạn có thật sự cần nó?”. Mình cố tình thêm chữ “thật sự” vào để tăng giá trị của câu trả lời.
Tuy nhiên, điều phiền toái là không có cái gì tự nhiên sinh ra đã bao gồm tác dụng kép như thế. Trước đó, nếu nói về kính thể thao, mình đã có vài chiếc. Mình cũng có mấy cái tai nghe không dây rồi. Vậy thì quyết định sao giờ?
Thích là nhích thôi!
Nhích hay không thì tùy từng người, nhưng mình muốn nói tới một hệ quả khác, đó là về thế giới tương lai.
Nghe thì bao la nhưng thực tế lại đơn giản. Mỗi khi ta chọn mua một sản phẩm là ta đang bỏ một phiếu cho thế giới mà ta muốn có.
Giả dụ có chục triệu người đặt mua cái kính kia, thì thế giới sau này chắc chắn sẽ bao gồm nhiều loại kính tương tự. Hay như hôm nay chỉ có vài trăm đơn hàng mua xe đạp, thì vài năm nữa (không đến đâu), chúng ta sẽ có một trái đất không đạp xe.
Vì thế, nếu bạn định bỏ phiếu, thì bỏ phiếu cho tỉnh táo chút, bạn đang góp phần định hình thế giới sau này của chúng ta đấy.
P/S: Ví dụ là ngẫu hứng, mình không quảng cáo cho ai.