

Hai bố con ra thư viện, trong một quyển dành cho lớp 2 có câu đố như sau: “Cái gì ta tạo ra càng nhiều thì càng phải bỏ lại nhiều?” – “The more we take, the more we leave behind?”
Có chị bảo là “tiền”, làm ra nhiều rồi phải bỏ lại nhiều. Có anh bảo là “vợ”, lấy nhiều vợ thì lúc ra đi cũng bỏ lại hết thôi. Ai cũng có lý, nhưng không giải thích cho thằng con như thế được, vì thiếu trực quan
Vậy nó là thứ gì?
Đáp án ở trên cái hình kia kìa, nhưng không phải là con rùa biển. Có kẻ triết lý rằng, sự tồn tại của mỗi chúng ta được đánh dấu bằng số lượng của thứ đó. Thảo nào các anh chị từ già đến trẻ đua nhau… du lịch đó đây.
Nhìn cái vết con rùa để lại đẹp quá, nhưng con rùa bò quá ư là chậm. Cùng một thời gian, con người có thể để lại nhiều hơn vạn lần, cũng một vệt tương tự thế nhưng dài tít tắp giống như vết bánh xe.
Hay đấy là lý do con người không ai thích làm rùa, mà chỉ thích… sở hữu ô tô?
Tóm lại, càng về sau thì càng không nên sờ vào các câu đố tuổi nhi đồng, rất tốn thời gian tìm đáp án đúng, mà nói bừa thì trẻ con nó coi thường. Mở câu trả lời ở trang cuối ra xem vậy.