Press ESC to close

CÁI THÁP THỦNG

Ngài Maslow đã ví von đời người là quá trình leo tháp từ tầng thấp đến cao. Ở tầng sàn là nhu cầu có ăn, có uống, có thở, có ngủ, có chỗ dung thân… đại loại là nhu cầu sinh tồn.

Tầng thứ 2 trên đó là có được sự an toàn: được sống yên tâm, được chăm sóc sức khỏe, được làm việc…

Tầng thứ 3, 4, 5… mà thôi. Cái này là cơ bản, ai google biết ngay.

Một hôm, tình hình bỗng biến đổi. Có nhiều phần tử đang ở cao tầng bị sụt xuống tầng thấp hơn, thậm chí xuống tầng đáy, tức là các nhu cầu cao cấp không còn, chỉ còn lại nhu cầu tối thiểu: có cái ăn, có chỗ ngủ, được chăm sóc y tế, được đi học… những thứ mà đáng ra, họ đã không phải lo tới từ lâu rồi.

Tại sao có sự tụt xuống ấy?

Không phải vách ngăn các tầng bị vỡ, mà chỉ vì cái đáy tháp bị… thủng!  Nước nôi chảy ra.

Lỗ thủng ấy là do một chú virus bé xinh gây nên.

Thế mới nói trong tất cả những thứ lộn xộn kéo tụt con người xuống đáy lo âu, hoảng sợ lại chính là những thứ như: hóa chất trong thức ăn, bụi mịn trong phổi, tiếng hát karaoke làm mất ngủ, v.v… ảnh hưởng trực tiếp đến sự tồn tại của con người.

Thử hỏi môi trường được duy trì tốt có sinh ra virus xấu, đục cả đáy tháp không nào?