Quán cà phê trên tòa nhà có tầm nhìn rộng, trông xuống cảng Victoria. Hắn ngồi nói chuyện từ lúc trời còn sáng đến lúc thành phố lên đèn.
Tiện thể, Hong Kong là một nơi rất sạch sẽ, không có rác rưởi dù ở những chỗ đông dân sinh sống hay ở khu vực xa trung tâm. Điều này là do con người. Họ, những người dân quy củ, biết tuân thủ luật lệ và chắc chắn có nguyên tắc sống. Nhưng Hong Kong những năm vừa rồi đã xảy ra nhiều chuyện, ai quan tâm thời sự cũng có lẽ biết một chút.
Định viết chi tiết nhưng thôi. Quá nhiều từ nhạy cảm, bài có thể sẽ bị khóa hoặc bị hạn chế, có viết ra cũng chẳng mấy người đọc được, thậm chí có những từ như “dù vàng” cũng phải viết “d.ù v.à.n.g” một cách rất đáng ghét.
Để tóm gọn, nếu bạn là một phụ huynh có mấy đứa con là sinh viên học sinh, bạn chắc chắn sẽ phát rồ lên, trầm cảm, lo lắng, phẫn nộ, kinh hoàng. Ban ngày đi làm, ban tối ra đường mang cơm mang nước cho lũ trẻ. Mắng mỏ, khuyên nhủ, tranh cãi, thậm chí từ mặt nó vì lý tưởng và cách nhìn cuộc sống khác nhau. Bạn cho là nó bị nhồi sọ, nó nghĩ bạn hèn nhát không dám đứng lên. Nó và đám sinh viên cố thủ trong trường sau khi đã phản ứng ôn hòa, bạn gái nó mất tích, công cuộc dẹp loạn, những đứa trẻ không qua khỏi đều được trả tiền để gia đình nhận là do cảm bệnh mà mất, để đổi lấy im lặng, v.v… Thành phố văn minh, yên bình, ngăn nắp… mà không thể tưởng là đã có lúc trải qua những cơn gió bão như thế.
Chúng ta ai cũng có đấu tranh của chính mình, dù là tầm thường hay vĩ đại, nhưng quan trọng là cuộc sống vẫn tiếp tục và tâm trí ta ngày một rộng mở hơn.