Press ESC to close

CHÚC MỪNG CHÚNG TA!

Năm 2019 sắp khép màn, bài hát Happy New Year lại chuẩn bị được chơi trong giây phút năm mới đến, chúng ta (chống chỉ định ai đang “nhà bao việc”) nên tự chúc mừng chính mình.

Có một sự trùng hợp khi năm cuối thập kỷ luôn kết thúc bằng số 9 – “chín” (Phát hiện mới nhỉ?). Trong tiếng Việt, chín còn có nghĩa tốt đẹp: cơm chín tới, người chín chắn, cơ hội chín muồi. Năm 1979, ABBA tung ra bài hát chia tay thập kỷ 70, mới đó đã 40 năm nhưng cứ đến khoảng này, lời ca nốt nhạc lại rụng xuống nhà cửa phố phường như quả chín cây.

Chúng ta cần tự chúc mừng vì đã may mắn và cố gắng!

Trong một bài viết trên báo New York Times của Roy Scranton: “Sinh con trong một thế giới suy tàn”, tác giả đã khóc khi ôm đứa con mới lọt lòng, nhìn qua cửa sổ bệnh viện xuống “những siêu thị, quán ăn, xe ô tô trong bãi đỗ, rãnh nước và nhựa đường… vốn trước đây là chỗ của những cây sồi”, bởi ông cho rằng tương lai của hành tinh này là khói bụi và cạn kiệt nước ngọt lẫn lương thực, khí thải không thể suy giảm và ô nhiễm ngày càng tăng.

Ông cũng kể về nhà hoạt động cực đoan David Buckel. Ông này cho rằng loài người đang tự hủy diệt mình bằng chất đốt hóa thạch (ở đây là xăng và than đá). Và để diễn đạt điều đó, David đã tự tưới xăng lên người rồi châm lửa.

Không cần bài báo nào hết, ngay cô em họ của mình, hình như cũng có lần cảm thán rằng mẹ thấy như có lỗi khi sinh các con trong thời đại này vì môi trường sống của tương lai sẽ tệ hại hơn hiện giờ.

Chúng ta đã trải qua 1 năm hay 1 thập kỷ cho tới hôm nay, nếu không bệnh tật và vẫn ấm no thì quả thực may mắn còn gì?

May mắn đến từ cuộc sống vô lý và điên rồ với đầy rẫy tai ương. Bệnh dịch không sờ đến chúng ta khi hàng xóm nhốn nháo vì cúm mà không có thuốc, hay những tai nạn chết người lướt qua trong gang tấc khi ta vừa rời khỏi thì cái xe điên nó lao thẳng vào chỗ đấy. Nhưng ở đâu cũng thế thôi, đánh đổi kinh tế để lấy một môi trường xuống cấp, một xã hội kim tiền, một nền văn hóa đảo lộn là đánh đổi tương lai của thế hệ sau này.

Mà chúng ta có nên buồn chán vậy không? Không, chúng ta đã cố gắng. Không có ai là không làm một cái gì đó cho bản thân mình. Ít nhất không lê đôi chân như kẻ lang thang trong bài hát của ABBA, “không biết mình đang lạc đường mà vẫn tiếp tục bước đi”.

Chúng ta đã làm việc cần làm, và nhiều người còn làm được không ít việc khác: mình thấy người đã đi được nhiều nơi, người đã giúp được nhiều hoàn cảnh, người đã thành toàn cho con cái, người đã vun vén hạnh phúc cho mình… Thực sự chúng ta có tất cả khả năng ấy. Và chắc chắn vẫn còn làm được nhiều điều nữa trong thập kỷ mới. Chờ xem!

Nhưng mình cũng tin vào tác dụng của “vừa phải”. Quá nhiều, quá ít đều không có kết quả tối ưu. Chẳng hạn, uống bia vừa phải không béo bụng, mua sắm vừa phải không tốn tiền, sử dụng mạng xã hội vừa phải không tốn thời gian…

Chúc mừng chúng ta, hy vọng năm mới 2020, sẽ là một năm tuyệt vời!

Cheers!!!

*