Press ESC to close

CƠM NẮM

Thời buổi khó khăn, ngăn sông cấm chợ, kinh tế toàn cầu lay động, sẽ có một ngày thức ăn trở nên khan hiếm. Từ nay đến đó không biết còn bao xa, nhưng ngay từ bây giờ chúng ta đã có thể thực hành tiết kiệm!

Khi không có điều kiện cỗ bàn linh đình, việc giản dị nhất là chúng ta thủ sẵn… muối vừng!

Tớ có cái lọ nhỏ xinh xinh thế kia, nhưng khi rắc một chút vào cơm là ngon ngay, khỏi cần thức ăn. Tuy nó là từ nước Mặt trời mọc anh em, nhưng về vai trò thì không khác gì muối vừng thân yêu của quê mẹ.

Thực ra đã có nhiều người sống tiết kiệm rồi. Một số là do thời cuộc, ở bên phần đông đúc của vách ngăn giàu nghèo. Một số khác là do cá tính, thích tối giản không cần tiện nghi. Số còn lại thì tâm lý tiểu tư sản “làm nhiều thì tiêu nhiều, có điều kiện tội gì!”.

Nhưng chả sao, chỉ cần thời gian đến, cơ hội đến, đặc biệt là cách ly đến, phong tỏa đến… là tất cả sẽ ở nhà và tra google “cách tiết kiệm hàng ngày”.

Chẳng hạn: trong nhà bật mấy nghìn ngọn điện thì đủ sáng, đi tắm thì dùng mấy trăm mét khối nước đủ sạch, đến cả giấy toilet thì dùng mấy mét là tối ưu cho một lần v.v…

Bởi vì nguồn cung sẽ không có, có thì không đủ, đủ thì giá đắt, đắt thì không đủ tiền, đủ tiền thì không đến lượt… Thế đấy!

Năm tháng rồi sẽ qua
Cây táo vẫn nở hoa
Nếu mình biết tiết kiệm
Sẽ thu hoạch đại trà.

Ý mấy câu “đi 3 bước thở ra” ở trên rất rõ ràng: tiêu thụ ít thì có thể tồn tại không những đến lúc hoa táo nở mà còn đợi đến tận khi táo chín cây và hái xuống.