
Ở Kyoto có một cửa hiệu, chủ là một cô gái dễ nhìn. Bên trong toàn là những đồ lưu niệm cổ tích nho nhỏ xinh xinh.
Tên của nó là “Một ngày hoàng tử của em sẽ đến”. Thương hiệu cũng được đấy chứ?
Tôi bước vào quầy, cô gái rất lễ phép và nói tiếng Anh rất tốt. Nửa đùa nửa thật tôi chỉ vào cái tên và hỏi: “Không biết hoàng tử đến chưa?”
“Hoàng tử đến rồi, nhưng em vẫn chưa có bạn trai.” – cô gái tinh nghịch cười đáp.
“Ô, sao lại thế?”
“Công chúa cũng có những anh tán tỉnh, cũng có những chàng được cha mẹ bạn bè giới thiệu gán ghép, nhưng không hiểu sao… mãi chưa gặp đúng người. Nhưng một hôm hoàng tử đã đến. Rồi họ cưới nhau và sống rất vui vẻ.” – cô nói.
“Thế sao em lại bảo vẫn chưa có bạn trai?”
“Thì đúng thế mà!”
“Sao mà đúng được? Thế giờ họ chia tay rồi à?”
“Hi hi, chẳng phải anh đang nói chuyện với con gái của họ đấy sao?”
Ôi trời… mình lẩm cẩm thật…
Mong sao sẽ có một cánh buồm đỏ thắm cập cảng Kyoto thịnh vượng một ngày không xa.
*