
Dưới ánh đèn
Anh cùng em đi dạo
Buổi tối gió hè thổi mà như bão
Ánh sáng nào trải từng bước ta đi…
Dưới ánh đèn
Chúng mình ngồi sát phạt
Những quân bài chữ nhật
Phản chiếu nét môi lúc mím lúc cười.
Dưới ánh đèn
Anh ngồi đọc sách từng trang
Những điều phức tạp hay giản đơn
Bóng tối dịu êm hay bóng tối chập chờn
Đèn là không thể thiếu.
Nhưng anh có thể vắng em
Nếu phải ví von thì em sẽ không là đèn
Em chắc là mặt trăng đấy
Có hôm tròn đầy, có hôm tìm không thấy
Sắc như lưỡi liềm, lại nũng nịu như sao…
Dù với hình dáng nào
Cũng trên cao xa tầm với
Sáng đường bước anh đi.
Đến bây giờ anh hiểu ra là vì
Anh đã đôi lần nhấn công tắc
Chỉ có mỗi đèn là tắt
Trăng vẫn long lanh, đài vẫn phát thanh.