
(Tặng Y.)
Ta đã nói đừng đuổi theo rồi đó
Sao về đây em còn bám theo ta?
Ngày ra biển trời quang và tạnh gió
Hôm núi đồi mây buông xuống xa xa…
Ta ở đấy rừng thiêng chùa lạnh cóng
Tháp thời gian rêu úa những ván thuyền
Đông Bắc rét, Tây Nam nguồn lửa nóng
Mong vội về Hà Nội phố an yên…
Em thổi tung những hớ hênh che phủ
Để thấy nhau giữa trần trụi cuộc đời
Ngàn giọt lệ loang ngập tràn lối cũ
Lá thành sao trong yên ắng buông rơi…
Đến làm chi tình chóng vánh rã rời
Choàng gió lốc thấm làn môi một lúc
Buông rời nhau giữa phi trường đông đúc
Em hãy về cùng biển lớn rong chơi.


