
Hoa mười giờ vẫn nở
Nở lúc mười một giờ
Ta không hẹn ai cả
Nên ngắm vào ban trưa.
Mười ba giờ trời nắng
Mở mắt bốn giờ chiều
Hoa còn nguyên ở đó
Sáu giờ vẫn đáng yêu.
Rồi ngày mai, ngày mốt
Rồi tháng tới, tháng sau
Lỡ có nở muộn chút
Chẳng ai trách ai đâu.
Có một lần ta hẹn
Lại đến sớm chín giờ
Cây hoa vừa hé nụ
Vội xòe cánh ngây thơ…