
Những ông bố bà mẹ chúng ta có bao giờ khuyên nhủ con thi vào trường A, học ngành B để sau này làm trong lĩnh vực C hay không?
Người cha nông dân dẫn con đi tuyển sinh, trên đường nói với đứa trẻ: Gắng học kỹ sư bác sỹ đi con, chứ mày xem không cố thì lăn lưng ra cày cấy ruộng vườn, chân lấm tay bùn…
Người cha kỹ sư nói chuyện hướng nghiệp với con thì bảo: Mày cố học cho tử tế, rồi thi Kinh tế hay Ngoại thương, ngành “hot” ra trường làm kinh doanh, ngân hàng kiếm nhiều tiền hơn…
Tuy là những lời rất chân thành, nhưng nếu chúng ta để ý kỹ thì nó nói lên một điều khá buồn.
Những ông bố bà mẹ kia không hạnh phúc cho lắm.
Vì sao chúng ta không khuyên con học cái lĩnh vực mà mình đang nắm vững, mà mình đang giỏi ấy, dù là trồng lúa hay lập trình máy tính? Có phải trong thâm tâm, chúng ta thấy việc mình đang làm là khổ, là kém, không đáng hài lòng… nên muốn con chọn cái khác tốt hơn?
Như thế, thực sự chúng ta hài lòng với bản thân hay không nào?
Nếu bạn là một kỹ sư thủy lợi đào tạo bài bản thì trên đời này, lĩnh vực tốt nhất mà bạn có thể nói và truyền đạt cho lũ trẻ với niềm kiêu hãnh chẳng phải là những hệ thống tưới tiêu nước với sông ngòi kênh mương hay sao? Không lẽ nói với chúng là bố mẹ làm cái nghề (thủy lợi) này là để kiếm miếng ăn bỏ vào mồm, vậy trẻ con sẽ nghĩ gì?
Nhưng thôi, kể ra thì chuyện hướng nghiệp cho con cái cũng không quan trọng bằng cảm nhận của bản thân về cuộc đời mình đâu nhé.