Press ESC to close

KẾ DẠY CON

Vừa đi đường vừa đần mặt nghĩ kế: làm cách nào dạy con?

Việc này, không nghi ngờ gì nữa, khó vô cùng. Con của nguời khác mình tha hồ múa may, con mình mà bốc phét là chúng biết ngay.

Hết sức băn khoăn không hiểu ngày xưa ông bà chăm bẵm kiểu gì mà giờ này, tuy không quá vô dụng nhưng ngay cả dạy con, mình cũng không có bài vở nào ra hồn.

Mình đọc cả sách ngôn tình, à không, “ngôn giáo” hay “ngôn dục” (tạm gọi là những lời hoa mỹ để gõ vào tai trẻ con) nhưng thấy nói suông không ổn, phả́i có dẫn chứng trực quan mới làm chúng tin. Thời đại này ai cũng là anh hùng cửa miệng nên nghi ngờ, hỏi vặn là thuộc tính của học sinh (cá biệt) rồi.

Cuối cùng về đến nhà là vừa vặn nghĩ ra cách. Lúc nã̀y mình vừa dạy chúng về yêu thương như thế này:

Đầu tiên là những quả trứng. Nhìn rất đáng yêu nhỉ? Khi chúng vỡ ra nhìn rất đáng thương phải không? Chúng từ gà đấy, mà gà cũng từ trứng đấy. Cả trứng với gà đều giúp ích cho các con, làm no cái bụng – béo cái thân.

Kia là những cọng hành lá. Lá hành mọc trên củ hành đấy. Củ hành đáng yêu không,? Trông chả khác gì chú ở cơ quan bố. Còn cọng hành thì mỏng mảnh đáng thương mà, nhất là khi cắt nó nhỏ ra. Hành rất có ích cho đời, giúp các con khỏi cảm sốt như chú Chí (à, chuyện về chú này ở làng Vũ thì bao giờ các con làm giáo viên bố kể cho).

Này là những hạt muối lóng lánh từ biển, tốt vô cùng vô tận. Bọn con thích biển phải không? Chúng là con của biển. Mình nên yêu chúng nhé. Nếu không, sau này các bạn gái sẽ chê không thèm nói chuyện cùng đâu!


Thế nào? Cơm có ngon không? Ngon! Có no không? No! Đấy, nếu mình yêu quý những thứ đó thì mình sẽ được món trứng rán thơm ngon, nó sẽ yêu quý lại mình. Vì thế các con tập ghi nhớ những gì đem lại điều tốt đẹp và ích lợi cho mình nhé.

Hy vọng rồi chúng sẽ hiểu nguyên liệu phải có thằng mua và rán lên cũng phải có thằng làm.

Mà chả cần, miễn là chúng biết yêu là được phải không các ấy?

*