
Có một lúc địa cầu nghiêng khủng khiếp
Đất liền kia chảy vào biển trăm miền
Cây mọc chéo, nhà bên dài bên ngắn
Mình đứng lên chân tay cứ xiên xiên…
Nhưng không sợ bằng cái ngày hôm ấy
Trượt về em ở giữa dốc cuộc đời
Rồi lỡ nói: “Sao mà yêu khủng khiếp!”
Để đêm nào em cũng gác lên tôi…
*