Một hôm trời nắng, ngước lên nhìn trời, tán cây bàng tỏa mát.
Đã bao lần ngồi dưới bóng râm, nhưng có bao giờ để ý cây gì.
Cho đến khi quả bàng chín rơi vào đầu. Cây nhắc nhở khéo đấy.
Lòng biết ơn là gì nếu không phải là nhận biết mình đang ở dưới đâu, trên đầu mình là cái chi.
Để mà giác ngộ… chùm bàng có thể rơi và tác động sẽ khác biệt với một trái bàng đơn lẻ.
Biết ơn thiên nhiên là khởi đầu của tiết kiệm chi phí mà.