Press ESC to close

NGỦ PHỐ

Ở chỗ hắn, ai có nhà là dân nghèo.

Trong nhà và ngoài phố là một trời một vực. Tất cả các loại rác bẩn (mà nhân dân mua về dùng) đều phải tích trữ hoặc bày biện ở những chỗ trang trọng có đèn hắt. Và chính là nơi bụi với khuẩn tung hoành.

Trái lại, ngoài phố là thiên đường. Nếu hắn mỏi quá lúc đi bộ có thể nằm xuống, mà chỗ nào cũng không sợ nắng mưa. Cứ vài phút lại có các vị lãnh đạo chạy đến lau chùi sạch sẽ, khử khuẩn và nạp bánh kẹp với nước vào các máy bán hàng. Nguồn cung vô tận, chính phủ lo hết. Và nếu bạn có ngủ luôn trên phố thì yên tâm vì phố nào cũng có mái che, che đến mức ô tô chỉ cần loại mui trần.

Và bầu trời xinh đẹp được lập trình tùy bạn chọn: sao băng, sao xẹt hay mây mưa, trình chiếu trên đầu bạn.

Chỉ khi vào nhà mới là địa ngục. Vì bẩn. Vì nóng. Vì bí và vì có tận bốn bức tường. Người nghèo bị bắt nhận một căn hoặc nếu nghèo di truyền thì phải ở trong hai đến ba căn hộ. Đời sống vì thế mà cực khổ. Mỗi việc dọn dẹp thôi là phát bệnh.

Hắn viết mấy dòng này khi đang ngủ phố. Lấy tay trái cấu vào tay phải thấy đau, vậy yên tâm là hắn đang tỉnh chứ không mơ.

Cười thầm nghĩ đến mấy người đâu đó cố sống cố chết để mua nhà mua cửa, hắn bất giác lấy tay phải cấu vào tay trái, chợt không thấy đau, vậy là làm sao hả các bạn?