Press ESC to close

NHỮNG VÌ SAO ĐÊM HÈ

Những vì sao đêm hè, làm nhớ những ngày đã qua
Những vì sao đêm hè, gợi nhớ tình yêu ban đầu
Trong đêm hè tình yêu ngây ngất, mê say
Đã cuốn mất đã xa thật xa…

Những vì sao đêm hè, thầm nhắc như lời hát ru
Những ngày tháng qua rồi, còn tiếng ve sầu nhớ thương
Được gần kề bên nhau suốt đời
Và nói với nhau lời nói ban đầu…

Xin cho em giấc mơ tuổi thơ
Như sao kia sáng trên trời cao
Giữ cho thời gian còn mãi trong ta
Giữ bao kỷ niệm mùa hè đã qua
Trong lòng ta.


Thật tài tình là mình có thể viết ra toàn bộ lời bài hát này mà ko cần google, một bài hát chắc không còn mấy ai nhớ nữa vì chẳng còn ai hát, chẳng còn đài nào phát. Nó đã đi vào quên lãng hay nó vẫn ở đâu trong chốn lưu trữ của ai? Mà nhớ để làm gì thì mình cũng không biết nữa.

Nghĩ kỹ thì cũng không có gì ghê gớm: lời bài hát gắn với nhạc, nhạc bài hát gắn với sự kiện, sự kiện lại gắn với con người. Con người ấy – tuy không phải hiện đang gõ mấy dòng này, lại đã từng đi qua cuộc sống của người lưu tâm.

Điều bí ẩn của trí não là việc kích hoạt dây chuyền khi nghe, nhìn, sờ và cả ngửi. Thế mà mình không tài nào nhớ được văn tự bên trong cuốn “Kinh tế Chính trị” dù có nhìn chằm chằm vào cái bìa sách.

Đúng là người ta chỉ nhớ những cái gì người ta muốn nhớ.

*