
Cầm lên một bắp ngô 10$ trên tay, hồi tưởng đến ruộng ngô bạt ngàn thẳng cánh vịt bay mới thấy đâu là sức mạnh đích thực.
Ngay cả trong thời đoạn đen tối, dịch bệnh hoành hành, giặc giã bốn phương thì nhân loại vẫn cần phải có cái để nạp vào dạ dày.
Cũng như nền công nghiệp ẩm thực, nông nghiệp không bao giờ tàn lụi, và càng gặp trái ngang càng phát triển đến mức trọng yếu.
Những nơi rừng vàng biển bạc đất đai phì nhiêu, tại sao lại dồn lực đô thị hóa, công nghiệp hóa, số hóa… mà quên đi là đang phát triển sở đoản, làm cùn mũi nhọn của chính mình?
Đang ngồi tính xem một giờ làm việc hăng say mình được trả mấy bắp ngô thì điện thoại reo vang, sếp nhắc ra tắm cho mấy cây ngô mới lớn và bật nhạc cổ điển cho ngô nghe.
Cuộc sống thật sự đáng yêu với cây trồng, đồng ruộng và sự sung túc.