Lâu rồi không nhớ quê nhà
Suốt ngày mải miết thở ra hít vào
Ngồi yên cao ốc vút cao
Lại quên một mái nhà nào nắng xiên
Quay quanh chỉ nghĩ đến tiền
Làm sao còn nhớ chiếc thuyền trên sông
Quên luôn cái cảnh lòng vòng
Chu du khắp chốn mà không nhớ đường
Làm sao nhớ giọng loa phường
Ở đây chỉ có tiếng chuông đồng hồ
Lúc nghe nhạc bật thật to
Nghĩa là quên tiếng líu lo bạn bè
Quên luôn cả những trưa hè
Mỗi lần em đến em về, ngẩn ngơ
Miệng vẫn còn chua đến giờ
Quên ai đã giấu túi mơ sau người
Không nhớ nổi nét mẹ cười
Thằng con tồ quá, ai đời… người ta…
Lâu rồi không nhớ quê nhà
Cái mình quên mất chính là… bao lâu?