

Đừng vì thuật ngữ mà nghĩ nó xa xôi.
Trước đây chị em dung dăng vào các shop thời trang sờ sờ ướm ướm. Ông chủ sạp thì treo hàng lên những con ma-nơ-canh sao cho bắt mắt. Người bán gặp tận mặt người mua, tiền trao cháo múc.
Như vậy giống phiên chợ vùng cao, không có gì mới.
Thời của những năm 201x đã có thêm phương cách khác.
Ông chủ, vẫn nhập quần áo về như cũ, nhưng thay vì treo chúng lên mắc thì “số hóa” chúng, tức là chụp ảnh, rồi… post lên trang web của mình. Trang web giờ thay cho cửa hàng, có địa chỉ hẳn hoi (chẳng hạn: www. cái-gì-đấy .com).
Chị em không phải đi bộ mỏi chân, với một chiếc laptop hay điện thoại, thoải mái xem mặt hàng. Chán chê thì bỏ vào giỏ hàng điện tử, trả tiền cũng điện tử, rồi ung dung ngồi đợi hàng về.
Về phần mình, ông chủ khề khà trà thuốc, thấy có đơn đặt hàng, tiền đã trả, thì gói ghém đúng những đồ ấy rồi ship tới địa chỉ chị em. Thế là xong.
Hàng hóa vẫn lưu thông, tiền bạc vẫn lưu thông, tiện lợi biết bao nhiêu!
Tuy nhiên, phương thức này làm mất đi hứng thú của việc sờ sờ mó mó đã nói ở trên. Nghĩ mà xem, mua váy mà không thử thì mua về khéo làm từ thiện cho trẻ cơ nhỡ? Đây chính là điểm chưa hoàn thiện của thương mại điện tử. Tất nhiên, nếu là kem đánh răng hay mớ rau thì mọi chuyện ổn, vì cái đấy không thử, không nếm.
Nhưng vỏ quýt dày đã có móng tay inox!
Vượt qua khoảng cách địa lý, chẳng hạn bạn không thể từ nhà ở Đà Lạt dễ dàng tới shop ở Sa Pa để ướm, ông chủ cửa hàng sẽ cho bạn khả năng khai báo định dạng 3D cái body của mình. Cao bao nhiêu, kích thước đầu, vai, tay… và đủ các loại vòng cần thiết. Các thông số sẽ lưu vào tài khoản khách hàng và dựng thành một body ảo với công nghệ 3D.
Bạn mê một cái váy? Máy tính sẽ lịch sự hỏi: “Quý cô có muốn mặc thử không?” – “Wow, tất nhiên rồi”. Thế là cái váy 3D được đặt lên body 3D của bạn. May chưa? Ai đời gọi là váy ngắn lại dài quá đầu gối nên thôi, không mua! Các thứ khác ddeuf có thể mặc thử kiểu đó: mũ được đội thử lên cái đầu ảo xem dáng dấp ra sao, đôi giày cao gót cũng được ướm vào bàn chân ảo v.v…
Tính năng này được nhiệt liệt hoan nghênh nhưng một thời gian sau thì găp sự cố.
Rất nhiều cửa hàng thời trang online phải nhận đồ trả lại với đủ các lý do: váy mặc tuột xuống chân, bra quá rộng, áo chật không ních vào eo được, giày đau chân còn quần thì toàn phải lên gấu…
Chuyên gia từ các kinh đô thời trang London, Milan… được mời đến mà không ai tìm được nguyên nhân. Nhưng có một anh kỹ sư máy tính thì phát hiện ra.
Sau một hồi phân tích hàng triệu triệu bản ghi dữ liệu (big data!), đem so sánh với những đơn hàng trả về, anh đưa ra kết luận:
Số đo vòng 1 và 3 của chị em trong tài khoản thường bị tăng hơn với thực tế, vòng 2 thì bị cố tình thu nhỏ lại, còn chân thì khai báo dài ra hàng mét.
Đơn giản thế thôi mà tí làm ngành kinh tế non trẻ phá sản.
Kết luận: Thương mại điện tử cần trung thực mới có tương lai!
P/S: Nếu có nghe rằng Big Data là một ngành đang “hot” thì xin đừng ngạc nhiên nhé. Bảo mọi người là tôi đã đọc bài của bạn tôi lâu rồi.