Cả thế giới vẫn đang cãi nhau về việc con gà có trước hay quả trứng có trước.
Nhưng hắn không quan tâm vụ trứng gà vì người ta nói chỉ quan tâm cái gì mà mình thấy gần gũi thôi, việc thiên hạ thiên hạ lo.
Bây giờ xin hỏi bạn, cái đói có trước hay cái ăn có trước?
Cũng giống thế, có ít nhất hai quan điểm.
A. Cái ăn có trước. Khi loài người được sinh ra, lúc đó họ chưa đói nhưng thế giới đã có đồ ăn, tuy chưa chế biến. Lúc có Adam Eva thì đã có con rắn và quả táo. Một làm món chính và cái kia làm món tráng miệng. Lúc Âu Cơ sinh ra trăm trứng thì đã có biển có rừng từ lâu, nên vợ chồng mới chia con đi hai hướng rõ ràng? Biển có tôm cá còn rừng đã có quả cây. Vòng quay bắt đầu bằng ăn. Ăn xong rồi một thời gian nếu không ăn sẽ thấy đói. Đói rồi lại phải đi ăn. Cứ thế lặp lại.
B. Cái đói có trước. Cũng đúng. Vì nếu không đói thì ăn làm gì? Thật là ngớ ngẩn khi không đói lại đi ăn. Adam với Eva không đói thì ăn táo làm gì? Lạc Long Quân và đám con luôn no thì rau dưa lợn gà sẽ không trở thành thực phẩm. Vì bụng rỗng mới nghĩ đến bỏ cái gì vào trong, khi ấy loài người mới nhìn quanh và lao đi săn bắt rồi nấu nấu nướng nướng. Mọi sự bắt đầu vì đói. Đói thì mới đi kiếm cái ăn. Ăn xong một lúc hát hò tiêu cơm rồi lại đói, đói lại đi ăn tiếp. Vòng lặp bất tận luôn!
Vậy tranh luận để làm gì?
Là để bảo vệ môi trường! Tiết kiệm tài nguyên là chỉ ăn lúc đói và chỉ đói lúc không còn gì để ăn. Do ta không ăn thì không ổn nhưng không đói thì rất chi là đắc đạo.
“Đừng đói!” – Đây là khẩu hiệu cao cả cứu vớt hành tinh này. Lương thực cho chục tỷ người ăn uống hàng ngày sẽ vắt kiệt tương lai.
Thế theo bạn, cái nào có trước: tương lai hay hiện tại? Tin hắn đi, tương lai chắc chắn có trước vì nếu không có tương lai thì chúng ta sống ở hiện tại để làm gì?
Động lực căn bản cho sự phát triển mạng xã hội chính là các cuộc tranh luận hữu ích như thế này đấy.