Press ESC to close

VẾT SẸO

Hôm nay ngồi ăn trưa và lạm bàn chuyện thế giới. Chủ đề khá “nhạy cảm” mà mọi người ai cũng muốn biết là tương lai của Hong Kong (HK) sẽ đi về đâu.

Trong số các ý kiến, mình thấy anh bác sỹ hình tượng hóa chuẩn nhất. Anh ấy bảo HK là một khối u trên người chị gái Trung Cộng (TQ). Khối u là nơi các tế bào nổi loạn. Và để điều trị có mấy cách sau:

1. Phẫu thuật. Cách này ngon nhưng cắt bỏ đi một phần máu thịt thì rất tiếc. Mà để nó tự sinh tự diệt cũng được nhưng mình vẫn mang tiếng “bị bệnh”. Dù gì HK cũng là đất của TQ cơ mà, sao kệ nó theo Tây theo Đông được. Chỗ khác trên cơ thể mà biết thì sẽ nhao lên đòi “tự chủ” thì u mọc khắp người à?

2. Hóa trị. Cách này là dùng thuốc ức chế hay ngăn chặn tế bài nổi loạn phát triển rồi theo thời gian tự đào thải. Tốt quá – nhưng còn tùy giai đoạn nào và có di căn không. TQ đã cố dùng hóa chất rồi đấy, từ sau năm 1987 nhưng có vẻ không thành công. Chỉ số K xuống một ít rồi gần đây lại bùng phát. Có loại tế bào có “gien” đặc biệt, hóa trị không ăn thua.

3. Xạ trị. Kinh khủng là cách này, dùng các tia để đốt khu vực ấy, rồi để cho tế bài “tốt” vào phát triển lại. Trấn áp, sát hại người HK sẽ để lại dư âm rất nặng nề, liệu còn cách nào khác không? Tế bào sẽ phản kháng và tìm mọi cách lan ra không chịu để bị tiêu diệt thế đâu.

4. Thay tủy. Thay tủy thì quá ghê rồi. Tủy khác ghép vào thì cũng chưa chắc điều hành nổi cái cơ thể hiện còn một số khối u cũng như mầm bệnh khác đang âm ỉ. Nên cái này không tính vì khó xảy ra.

Nghe nói còn có cách sống chung với lũ nhưng quá ít trường hợp đàm phán thành công với tế bào ung thư. Thuận tự nhiên cái khỉ gì được chứ.

Nhìn đi nhìn lại, tương lai không tươi sáng với người HK. Nhưng thực tế họ mà đợi đến 2047 thì sẽ chẳng còn cơ hội nào nữa. Chỉ có cách đầu tiên là may mắn nhất, có vẻ đúng tâm ý nhất nhưng dù có được phẩu thuật thì cái để lại trên thân thể là một vết sẹo lồi và nếu thích đẹp đẽ nuột nà để thi hoa hậu thế giới thì chị gái TQ cũng sẽ chẳng chịu.

Ngày buồn trời mưa, ngồi chém lung tung thế vậy.