Press ESC to close

VỤ ÁN MÙA THU

Hà Nội hại tôi
Bằng cơn gió lạnh se buổi sớm
Không khí ngoài đường trong veo mùi hương cốm
Nghe tin cái nóng tự nhiên bị ám sát
Bởi nghi phạm mùa thu.

Hà Nội hại tôi
Bằng những miếng sắn luộc
Chấm sữa đặc có đường quá ư thân thuộc
Bỗng nhiên bị kết tội gây béo phì
Mẹ bảo mày ăn đi.

Hà Nội còn hại tôi
Bằng lũ bạn nghìn năm gặp lại
Cười chết sặc với những mẩu ghép thời thơ dại
Bị vạch trần xấu hổ chẳng có chỗ mà chôn
Trước lúc mình lớn khôn.

Nhưng hơn hết tôi tự hại tôi
Bằng ảo giác mình còn trẻ lắm
Đời đâu mỗi việc rong chơi và yêu say đắm
Viên thám tử ngây thơ lại còn nghĩ biếng lười:
Chỉ cần đột nhập em, đánh cắp một nụ cười
Đủ giải cứu thế giới đang chìm trong tội lỗi.
Nhưng mùa thu đã thả kẻ tình nghi Hà Nội
Đánh giá năng lực của anh ta họ viết thế này:
“Đang bò tưởng đang bay!”

Có ngờ đâu nạn nhân vẫn còn sống sót
Và rắp tâm trả thù
Bằng dáng điệu nghênh ngang và nhởn nhơ ca hát
Như trêu ngươi Hà Nội với mùa thu.

*

(Ảnh của hanoitimes.vn)